Thứ Năm, 10 tháng 11, 2016

Part 13: Con đường băng giá

Đúng là trời giúp chúng tôi rồi.
- Jas, nghe anh nói này.
- Em thổi sao cho chúng nó ngủ đi, nhưng thay vì như trước em bỏ đi thì lần này em hãy giúp anh giết bọn chúng, sau đó lấy rìu cắt cổ hết.
- Đó là nguồn thực phẩm quý giá.
Trường hợp này cũng không có gì là khó khăn vs Jas, nhưng xưa kia cô ấy chỉ thổi sáo ru bọn sói ngủ rồi bỏ đi. Nhưng lần này sẽ không như vậy. Jas đưa cây sáo lên ngang miệng, lấy sức thổi một hơi dài, đàn sói như hít phải thuốc mê, con nào con đó mắt lờ đờ rồi nằm gục xuống. Jas xách chiếc rìu ra, lấy sức vung lên và chặt thật mạnh ngang cổ, từng con từng con một.
Tối hôm đó chúng tôi đã ăn thịt chó sói, thơm ngon hơn cả thịt bò nữa. Jas canh cho tôi ngủ cả đêm, sợ xảy ra chuyện gì. Bỏ lại xác 5 con sói trên mặt đất, tuyết rơi phủ lên chúng, giống như 1 chiếc tủ lạnh giữ cho chúng không phân hủy suốt 3 ngày. Trong 3 ngày đó, tối Jas canh cho tôi ngủ ban đêm, ngày tôi lại canh cho Jas ngủ trong lòng. Cứ như thế trong 4 ngày, sống bằng thịt mấy con chó sói. Đến khoảng ngày thứ 5, tôi có vẻ đã khỏe trở lại sau cơn ốm sốt mà không có thuốc. Jas đã gầy đi nhiều, tôi thương cho cô ấy.
Sáng hôm đó trời lặng gió thổi, lớp tuyết rơi nhiều ngày đã thành 1 lớp giày, còn dòng sông thì đã đóng băng tự bao giờ.
Tôi đứng dậy, vươn vai hít thở sâu luồng không khí lạnh vào người, khoan khoái sau bao ngày nằm bẹp 1 chỗ. Tôi chạy xuống cạnh bờ sông quan sát thử rồi dùng cây rìu chặt thật mạnh xuống lớp băng để kiểm tra, tôi phải dùng lực chặt mạnh, hơn chục cái mới có thể cậy được 1 mảnh băng lên, băng dầy cả gang, rất cứng.
- Xem này Jas, dòng sông đã đóng băng 1 lớp rất dày, anh nghĩ chúng mình có thể băng qua nó được đó.
- Dòng sông này rộng tầm 400m, ta sẽ nhanh chóng đi qua nó và sang bờ bên kia thôi.
Chúng tôi chuẩn bị lên đường, vậy là tất cả những khúc gỗ kia tôi chặt cũng thật vô ích. Tôi vs Jas thận trọng dắt Lucas cùng Chester băng qua dòng sông, cũng hơi trơn nhưng có cành cây để chống nên vẫn đi được.
- Anh ơi xem này (đi được ra giữa dòng sông), đẹp quá, đẹp quá đi mất.
- Giống như một sân băng khổng lồ vậy em nhỉ
Chúng tôi lại tiếp tục đi qua, vừa đi vừa nói chuyện
- Em có biết trượt băng không
- Em có, còn anh
- Anh cũng biết 1 chút nhưng trượt phải kèm theo gậy nữa nếu không sẽ ngã.
Jas nhìn tôi, cả 2 cùng bật cười, chúng tôi nói chuyện vui vẻ và băng qua dòng sông băng 1 cách nhanh chóng cho đến khi sang được bờ bên kia. Sang tới bờ sông bên này, nhiệt độ ấm lên thấy rõ, tuy không có tuyết nhưng cũng khá là lạnh. Vùng đất bên này xám xịt, có những cái thân cây khá to ở giữa nhưng khẳng khiu và không có lá, những con ếch nhảy lổm chổm, thi thoảng lại có 1 cái xúc tu mọc lên từ dưới bùn, uốn éo, ngoe nguẩy, trông rất hãi. Chính xác thì đây đúng là 1 vùng đầm lầy rồi. Và tôi không biết ở phía dưới đầm lầy này có những con quái vật nào nữa, có thể là những con bạch tuộc khổng lồ. Chúng tôi quyết định đi men theo bờ sông cạnh đầm lầy, đi dọc theo dòng sông cho đến khi nào qua được vùng đất đầm lầy này rồi chúng tôi sẽ tiếp tục hướng về phía nam.
Chúng tôi bắt đầu đi men theo con sông, có những con chim tuyết, màu lông trắng xanh như màu ngọc, đậu trên cành cây hót véo von, những con bướm cũng bay lượn trên đầu chúng tôi, đi được 1 đoạn xa tôi đã bắt gặp cảnh, 1 đàn rất lớn chim cánh cụt.
- Chim cánh cụt kìa anh, thật không thể tin được
- Anh thấy chúng mình giống như đang lạc ở nam cực vậy.
- giờ mà có cái máy ảnh ở đây nhỉ, anh sẽ selfile vài kiểu về khoe bạn.
- Anh đúng là, em thì muốn có cái máy bay trực thăng hơn, để em đỡ phải đi bộ.
- Mà anh xem hình như chúng đang ấp trứng thì phải.
- Đúng vậy
Chúng tôi tiến lại gần, đàn chim cánh cụt có vẻ hiền và không sợ chúng tôi lắm, nhưng khi tiến lại rất sát bọn chúng thì con nào con nấy lại giấu quả trứng vào người rồi chạy ra xa một đoạn.
- Jas, anh nghĩ chúng mình nên thực hiện 1 phi vụ trộm trứng nữa, em nghĩ sao.
- 1 ý kiến tuyệt vời đó anh (Jas lại mang sáo thần ra thổi).
Cả đàn chim cánh cụt nằm ngửa ra ngủ, để hở trên mặt đất hàng nghìn quả trứng, trắng phau và to như bàn tay.
- Chúng ta trúng số rồi
- Anh nghĩ chúng ta sẽ lấy khoảng 10-15 quả thôi, sẽ nặng lắm đấy.
Tôi lấy hết đồ trong balo ra, cho vào trong Chester, còn lại xếp toàn bộ số trứng vào balo. Đầy chặt 1 balo toàn trứng, đúng 20 quả tròn. Tôi xách nó lên, cũng khá nặng, cỡ khoảng 15kg gì đấy. Chúng tôi lượm số trứng đó, băng qua đàn cánh cụt và tiếp tục đi.
- Cây sáo này thần kì quá, anh đang tính nếu về được nhà chúng mình sẽ đi cướp ngân hàng (tôi vừa cười vừa đùa).
- Không, em sẽ không đi cướp ngân hàng đâu.
- Em sẽ đến các cửa hiệu thời trang, khuân tất cả nó về nhà mình
- Em ngốc thế, có tiền sẽ mua được tất cả mà
- Hì, không biết bao giờ chúng ta mới về được nhà đây nhỉ.
Tôi lặng im, không trả lời được câu hỏi đó của Jas. chúng tôi cưỡi Lucas tiếp tục đi, đi cho đến khi chiều tối chúng tôi mới dừng chân lại bên 1 gốc cây, nhóm 1 đống lửa và nghỉ ngơi, chờ sáng mai sẽ tiếp tục đi.
Hết chap 13

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét