Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

Part 25: Làng Campus

Sáng hôm sau, trời không nắng, âm u suốt cả ngày, tôi được dịp không có ánh nắng mặt trời bèn đi dạo quanh đó.
Tôi lựa chỗ có những con bò mà tránh chúng ra. Tôi rong chơi từ sáng đến trưa, cho đến khi gặp 1 bìa rừng thông dầy đặc, tôi nghe phía trước có tiếng "ụt ịt" rồi lại "choe chóe" của cái gì đó. Tôi tiến lên, núp ở cái cây rồi ngó mặt ra, mấy con lợn đang đánh nhau với 1 đàn nhện khác, những con nhện đen kia, người cũng tròn và to, có điều chúng di chuyển bằng nhiều chân như những con nhện bình thường chứ không bằng 2 chân như tôi.
Tôi đứng đó, đợi xem kết quả thế nào, sau những tiếng kêu choe chóe cuối cùng, con nọ giết con kia, chỉ còn 2 con nhện và 1 con lợn cuối cùng đang đánh nhau. Lần này con lợn đã chiến thắng 2 con nhện kia, nó đang đi vòng quanh cái kén nhện, cái kén nhện cao cũng phải 2m. màu trắng xám xám, chắc là được dệt bằng tơ nhện.
Tôi tiến lại gần cái kén nhện to kia, con lợn vừa khuất phía sau nó đã thò mặt ra và nhìn thấy tôi. Nó hét lên:
"RAAAWR!" rồi "I Kill Now!"
Đuổi theo tôi, tôi cuống quá chạy thẳng nhưng con lợn chạy nhanh hơn tôi, nó xô tôi ngã về phía, tôi làm rơi cái bommerang ra. Còn nó liên tục dùng 2 cái tay trước đập liên tục vào đầu tôi đau quá, tôi cố với lấy cái Bommerang rồi quay người lại gõ liên tục vào đầu nó, gõ mấy cái thì nó lăn quay ra.
Con lợn này cũng có vẻ bị thương nhiều rồi, nếu không tôi sẽ không thắng nổi nó. tôi vẫn còn nhơ như in cái khuôn mặt của nó đang bình thường rồi chuyển ngay sang dữ tợn khi bất chợt nhìn thấy tôi.
Chắc nó nghĩ tôi là 1 con nhện, tôi đứng lên. Xác lợn, xác nhện ngổn ngang xung quanh chỗ tôi. Tôi đi đến bên cái kén, đi xung quanh quan sát. Cái kén này làm sao mà đủ chỗ cho bọn nhện kia vào nhỉ, có 1 cái miệng hở, tôi thò tay vào, sờ thấy 1 cái mảnh gì đó mềm mềm, tôi kéo ra.
- Ô, 1 cái mũ làm từ tơ nhện màu đen, trông ngộ thật, nhưng cũng đẹp đấy
Tôi đội lên đầu, thật kì lạ, xung quanh cái mũ luôn phát ra những tiếng "te te" rất nhỏ, tôi có cảm giác rất nhiều nhện ở đâu đó, và cái mũ này có thể giúp tôi tìm được chúng chăng. Vì khi tôi quay đầu về các hướng khác nhau, tiếng te te lại to nhỏ khác nhau. Lúc đó tôi thử đi theo về phía phát ra tiếng te te to nhất. Tôi đi suốt chiều hôm đó, cho đến chập tối, tôi đi đến 1 khoảng đất rất rộng, rất nhiều kén nhện ở đó, cỡ 4 5 chục cái kén to nhỏ khác nhau và ở giữa là 1 cái hang đá to và có cửa hang cũng rộng. Những con nhện gần tôi bất chợt đi theo tôi, chúng đi theo, nhưng luôn giữ 1 khoảng cách với tôi, tôi đi thẳng đến cửa hang.
Tò mò tôi bước vào trong cái hang đó, những con nhện vẫn đi theo phía sau tôi, cho đến khi tôi gặp 1 con nhện to với những cái chân khổng lồ đang nằm trong đó. Tôi sợ quá chạy thẳng 1 mạch ra cửa hang.
- Đừng sợ cậu bé, ta không làm hại cậu đâu, quay lại đây nào.
Tôi vẫn sợ lắm, đứng im ngoài cửa hang. không dám quay mặt lại, còn mấy con nhện kia vẫn đứng giương mắt lên nhìn tôi ra vẻ tò mò lắm. Con nhện chúa kia rục rịch bò dậy, tiến lại chỗ tôi, tôi quay lại sợ quá, cứ giật lùi ra ngoài, rật lùi ra ngoài, vấp phải hòn đá và ngã xuống. Nhện chúa dùng 2 chân, đỡ tôi đang ngã ngồi dậy.
- Ta đang hỏi cậu đấy, cậu từ đâu đến, sao cậu lại có chiếc mũ của ta
- Chiếc mũ này
- Phải, đó là chiếc mũ của ta, chuyên để điều khiển lính của ta
- Vậy nó là của bà
Tôi bỏ cái mũ xuống, đưa lên cho con nhện chúa kia. Con nhện chúa trông khá là đáng sợ nhưng có vẻ nó không muốn hại gì tôi cả.
Mẹ tôi bảo, đồ gì không phải của mình thì hãy trả về đúng cho chủ của nó.
- Cháu ở dưới 1 ngôi mộ, cháu đi tới đây.
- Ra là vậy, có vẻ Maxwell đã đưa cậu tới đây.
- Bà biết Max sao
- Đúng, ta biết
- Vậy bà có thể chỉ cho cháu tới chỗ đó được không
- Cậu sẽ không đến được nơi đó đâu, nó rất xa, dọc đường rất nhiều nguy hiểm.
- Chi bằng cậu hãy ở lại đây vs ta.
- 1 thời gian sau khi ta lột xác rồi ta sẽ dẫn cậu đi, ta cũng muốn đến 1 nơi khác. ta đã ở đây cả chục năm rồi.
- Tại sao lại 1 thời gian nữa mà không phải là bây giờ.
- Tại vì bây giờ ta vẫn chưa đủ khỏe, dọc đường sẽ gặp rất nhiều những con quái khác mạnh hơn ta.
- Vậy sao, mà bà tên là gì
- Ta là Campus, còn cháu
- Cháu là Webber.....
......
......
Trích đoạn Webber đang kể lại chuyện cho Wilson nghe.
- Campus, quen quá, có phải nó là 1 con nhện đen nhiều mắt với những cái chân sắc nhọn đúng không cháu, có phải khu đất đó dưới chân mỗi cái kén có 1 cây thông mọc đúng không.
- Đúng rồi, sao chú lại biết chuyện đó.
- Truyện dài lắm, chính chú đã giết gần hết cả làng nhện đó, và cả Campus nữa.
......
........
Quay lại chuyện của Webber
Thôi trời cũng tối rồi, cháu có thể vào trong hang để ngủ hoặc ngủ ngoài kén kia, nhưng tuyệt đối không được đi lung tung hay đi xa, ngoài đó có rất nhiều những con lợn muốn giết cháu đấy.
- Nếu cháu muốn đi ra ngoài, hãy cầm lấy cái mũ này, cháu sẽ có thể nói chuyện với những con nhện khác, bằng cách giơ cánh tay của cháu lên và nói, chúng sẽ hiểu.
Nói rồi nhện chúa đưa cho tôi cái mũ
- Ta cho cháu mượn, nhớ đừng làm mất
- Vâng, bà ơi, cho cháu hỏi có gì ăn đc không ạ, cháu đói quá.
- Cháu hãy nói chuyện với nhện, bảo chúng nó dẫn cháu đến kho lương.
- Vâng thưa bà.
Campus quay đít đi vào trong hang :v
Tôi đội cái mũ lên, rồi giơ tay lên nói như lời Campus bảo:
- Ai đó hãy dẫn tôi đến kho lương, nơi cất đồ ăn
Tất cả đám nhện con nhao nhao lên (bọn này thấp bằng 1 nửa tôi thôi, còn to cũng gần ngang ngang tôi, thấp là vì chúng bò đi, còn tôi đứng thẳng), 1 con nhện tiến lên phía trước.
- Tôi sẽ dẫn ngài đi đến kho lương
- Tốt quá, anh có hiểu được tiếng tôi hả
- Dạ thưa, tôi hiểu
Có vẻ con nhện nể tôi khi đeo cái mũ này của Campus chăng.
- Tất cả ở đây, ai hiểu được tiếng tôi nói thì hãy lên tiếng
- Tôi, tôi, tôi......
Tất cả đám nhện đồng thanh lên, râm ran cả 1 góc. Cũng hay, với cái mũ này tôi có thể nói chuyện với những con nhện khác, tôi cũng sẽ không còn buồn nữa.
- Thôi được rồi, tất cả các bạn hãy đi làm việc của mình đi, không tụ tập ở đây nữa.
- Còn anh hãy dẫn tôi đến kho lương.
- Dạ thưa
Đàn nhện tản ra, lui về bên cạnh các cái kén.
- Thưa ngài xin ngài hãy đi theo tôi
Con nhện bò phía trước, nó dẫn tôi đi xuyên qua mấy cái kén, đến 1 cái mô đất cao, nó bò lên đó, cái mô đất cao và rộng như quả đồi ấy, ở phía trên khoét sâu, rỗng vào bên trong, như miệng 1 cái núi lửa. Xung quanh có 3 con nhện đứng canh ở đó. Tôi tụt xuống dưới đó theo con nhện kia. Chao ôi, dưới đó rất rộng, chứa đầy thức ăn, hoa quả, những con thỏ, những quả trứng, có cả 1 vài con gà con, rất nhiều thứ có thể ăn được.
Tôi lấy 1 quả trứng và 2 quả táo để ăn. Tôi cũng cầm 1 quả táo lên đưa cho con nhện kia.
- Không, nếu không được Campus cho phép, chúng tôi không được ăn nó.
- Vậy các anh ăn gì
- Chúng tôi chỉ dám nhặt hoa, giăng tơ bắt côn trùng để ăn thôi.
- Vậy anh tên là gì
- tôi không có tên, tất cả nhện ở đây đều không có tên.
- chúng tôi chỉ xưng tôi với nhau.
Sau đó tôi lại bảo nhện dẫn ra khỏi kho lương. Rồi tối hôm đó tôi tìm 1 cái kén nhện, chui vào trong đó ngủ. Cái kén nhện hơi chật chút, tôi không nằm được mà ngồi, nhưng cũng ấm áp hơn ngủ trên cây nhiều. Cho đến sáng hôm sau, 1 con nhện đánh thức tôi dậy và nói Campus có việc cho gọi tôi.
Hết chap 25

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét