Chuyện có vẻ như đã được nhanh chóng loan tin khắp làng lợn. Pig King và các dân làng kéo nhau đến cái hố bẫy, quây đông kín cả 1 vùng.
Pig King tiến đến miệng hố nhìn, dân chúng giãn ra. Rồi quay lại phía tôi. Quần áo tôi rách, vai có 1 vài vết xước.
- Anh đã làm được điều đó chàng trai, ta đúng là đã không nhìn nhầm người.
- Ngài đã quá lời rồi, hôm nay tôi không thể giết chết được Campus nếu không có Jasmin hỗ trợ tôi, với lại tôi lưu lạc qua thế giới này, là 1 người đàn ông thấy chuyện bất bình tôi nào nỡ từ chối. Nhưng không hay quốc vương có thể giúp tôi những gì quốc vương đã hứa hay không.
- Tất nhiên rồi chàng trai, hãy trở về làng đã, chúng ta cùng nói chuyện.
- Vâng thưa quốc vương, tôi có 1 đề nghị nhỏ
- Anh cứ nói đi chàng trai.
- Tuy Campus là quái vật nhưng phần ngực của nó rất là lớn, tôi tin có thể lấy được 1 lượng lớn thịt từ đó.
- Ta sẽ xem xét
- Còn nữa, ngài hãy sai kị binh đến vùng đất Campus, tiêu diệt nốt những con nhện con cuối cùng đi, những cái tổ nào chưa bị phá hủy, ngài có thể nhẹ nhàng lấy cái kén đó cắt ra để làm quần áo, sẽ rất ấm áp vào mùa đông và vô cùng chắc chắn.
- Được rồi, mời anh hùng về làng.
- Ngài đã quá lời rồi, hôm nay tôi không thể giết chết được Campus nếu không có Jasmin hỗ trợ tôi, với lại tôi lưu lạc qua thế giới này, là 1 người đàn ông thấy chuyện bất bình tôi nào nỡ từ chối. Nhưng không hay quốc vương có thể giúp tôi những gì quốc vương đã hứa hay không.
- Tất nhiên rồi chàng trai, hãy trở về làng đã, chúng ta cùng nói chuyện.
- Vâng thưa quốc vương, tôi có 1 đề nghị nhỏ
- Anh cứ nói đi chàng trai.
- Tuy Campus là quái vật nhưng phần ngực của nó rất là lớn, tôi tin có thể lấy được 1 lượng lớn thịt từ đó.
- Ta sẽ xem xét
- Còn nữa, ngài hãy sai kị binh đến vùng đất Campus, tiêu diệt nốt những con nhện con cuối cùng đi, những cái tổ nào chưa bị phá hủy, ngài có thể nhẹ nhàng lấy cái kén đó cắt ra để làm quần áo, sẽ rất ấm áp vào mùa đông và vô cùng chắc chắn.
- Được rồi, mời anh hùng về làng.
Tôi vs Jasmin cưỡi Lucas trở về làng lợn, dân chúng đi quanh reo hò người anh hùng đã giúp họ tiêu diệt con quái vật. Khi chúng tôi trở về tới làng thì trời cũng đã xẩm tối rồi. Có vẻ như hôm nay ở làng lợn sẽ mở tiệc, vì tôi trở về đã thấy rất nhiều các chòi đã được trang trí, hoa hái thành bó, trải 2 bên lối đi, và đốt rất nhiều đuốc.
Tối hôm ở làng lợn thật linh đình, tôi và Jas ngồi ở bàn đá cùng Pig King, ngồi nói chuyện và xem làng lợn múa hát, nhảy nhót quanh trại lửa, gõ trống thổi kèn lá, rất rôm rả.
Tối hôm ở làng lợn thật linh đình, tôi và Jas ngồi ở bàn đá cùng Pig King, ngồi nói chuyện và xem làng lợn múa hát, nhảy nhót quanh trại lửa, gõ trống thổi kèn lá, rất rôm rả.
Bấy giờ Pig King mới ra hiệu cho tất cả ngừng lại, đứng lên và nói:
- Hỡi các thần dân của ta
- Vị anh hùng này, chính vị anh hùng này đã giúp chúng ta tiêu diệt Campus.
- Từ nay trở đi, sẽ không còn bị cướp những vụ mùa mà chúng ta đã bỏ công sức ra gieo trồng nữa, không còn những trận chiến, không còn những thần dân nào phải bỏ mạng nữa.
- Vị anh hùng này, chính vị anh hùng này đã giúp chúng ta tiêu diệt Campus.
- Từ nay trở đi, sẽ không còn bị cướp những vụ mùa mà chúng ta đã bỏ công sức ra gieo trồng nữa, không còn những trận chiến, không còn những thần dân nào phải bỏ mạng nữa.
Tất cả dân làng reo hò lớn hơn, không khác gì bác Hồ đọc tuyên ngôn độc lập
:3 , giống như tôi và Jas đã giải phóng cho bọn họ vậy. Trong lòng tôi cũng thấy tự hào lắm, dưới ánh mắt trầm trồ thán phục của bao nhiêu dân làng lợn. Tiếp đó Vua lợn ra hiệu, cho lính bê ra 3 chiếc mâm.

- Để tỏ lòng cảm ơn với anh, ta muốn tặng cho anh những thứ này.
Lính lợn 1 dâng lên 1 mâm đầy những cục vàng.
Lính lợn 2 dâng lên 1 viên ngọc phỉ màu xanh lục được luồn 1 sợi dây trắng qua
Lính lợn 3 dâng lên 1 cây dao bằng vàng
Lính lợn 2 dâng lên 1 viên ngọc phỉ màu xanh lục được luồn 1 sợi dây trắng qua
Lính lợn 3 dâng lên 1 cây dao bằng vàng
- Ở nơi của ta, thịt ít nhưng vàng thì nhiều vô kể siết, ta sợ anh không mang hết nên sai người mang ra từng này, còn anh có thể lấy thêm bao nhiêu tùy ý.
- Còn đây là viên ngọc phỉ, khi xưa trong 1 trận chiến vs Campus nó đã rơi ra, ta tặng nó cho anh, mang nó bên người, anh sẽ luôn luôn khỏe mạnh và may mắn.
- Cây dao bằng vàng này chính là thứ mà ta đã hứa với anh, 1 trong 4 món cổ vật mà anh cần phải có để đến gặp Max.
- Còn đây là viên ngọc phỉ, khi xưa trong 1 trận chiến vs Campus nó đã rơi ra, ta tặng nó cho anh, mang nó bên người, anh sẽ luôn luôn khỏe mạnh và may mắn.
- Cây dao bằng vàng này chính là thứ mà ta đã hứa với anh, 1 trong 4 món cổ vật mà anh cần phải có để đến gặp Max.
- Dạ thưa ngài, tôi xin nhận tấm lòng của ngài, của tất cả các thần dân ở đây. Tôi sẽ nhận tất cả số lễ vật trên, chỉ trừ mâm vàng, tôi không muốn mang theo, tôi xin trao trả lại cho quốc vương.
Nói rồi tôi nhận lấy con dao và viên ngọc, đặt cây dao xuống. Quay sang Jas, nhìn Jas.
- Anh muốn giành tặng thứ này cho em.
Nói rồi tôi đeo vào cổ Jas sợi dây trắng cho xỏ qua viên phỉ màu xanh lục ấy, rồi ôm chặt cô ấy.
- Xin ngài hãy chỉ đường cho tôi để gặp được Max.
- Được rồi, hãy ngồi xuống.
- Tôi sẽ chỉ đường cho anh, anh định bao giờ sẽ đi
- Thưa ngài sáng sớm mai chúng tôi sẽ khởi hành sớm.
- Sáng mai, anh hãy dậy sớm, nhìn về hướng mặt trời mọc rồi đi về phía bên tay phải, rồi anh sẽ sớm gặp được Max thôi
- Tôi sẽ làm theo lời ngài nói, cảm ơn ngài đã chỉ đường.
- Nào chàng trai, hãy cùng thưởng thức buổi tối nay, nó là dành cho anh.
- Được rồi, hãy ngồi xuống.
- Tôi sẽ chỉ đường cho anh, anh định bao giờ sẽ đi
- Thưa ngài sáng sớm mai chúng tôi sẽ khởi hành sớm.
- Sáng mai, anh hãy dậy sớm, nhìn về hướng mặt trời mọc rồi đi về phía bên tay phải, rồi anh sẽ sớm gặp được Max thôi
- Tôi sẽ làm theo lời ngài nói, cảm ơn ngài đã chỉ đường.
- Nào chàng trai, hãy cùng thưởng thức buổi tối nay, nó là dành cho anh.
Nói rồi Pig King hướng về phía làng lợn đang nhảy múa, chăm chú xem và cười. Còn tôi, chợt nhớ về Chester, lòng buồn, mắt đưa ra phía xa nhìn về xa xăm, 2 tay chống cằm. Có vẻ như Jas cũng biết được tôi đang buồn.
- Anh đang buồn chuyện gì vậy, nói cho em nghe được không.
- Chester nó đã chết thật rồi, anh nhớ ngày xưa khi mới đến đây gặp được nó, nó rất trung thành với anh, cả ngày đi theo anh không biết mệt, anh nhớ nó.
- Em hiểu mà, Jas nắm chặt tay tôi hơn, mắt nhìn về tôi thông cảm.
- Chester nó đã chết thật rồi, anh nhớ ngày xưa khi mới đến đây gặp được nó, nó rất trung thành với anh, cả ngày đi theo anh không biết mệt, anh nhớ nó.
- Em hiểu mà, Jas nắm chặt tay tôi hơn, mắt nhìn về tôi thông cảm.
Được 1 lát tôi với chiếc balo, mở ra lấy khúc mắt xương cầm trên tay.
- Pig King: tại sao anh lại có thứ đó
- Ngài đang nói đến cái này sao
- Đúng vậy, đó là mắt xương.
- Xưa kia nó là 1 phần của vị thần Noctun, nhưng khi ngài chiến đấu với con quái vật rắn và hy sinh trong một chu kì ác mộng và rơi ra chiếc mắt xương đó. Rơi ở đâu đó rất rộng, ít ai được biết.
- Chính ta cũng là lần đầu nhìn thấy nó, tương truyền ai sở hữu nó sẽ có 1 hậu duệ luôn luôn đi theo người cầm cái khúc xương ấy, và người được nó đi theo sẽ trẻ mãi không già.
- Tôi hiểu rồi, nhưng cái vật mà ngài nói nó đã bị chết trong hang khi tôi lấy thuốc nổ ở hang dơi mất rồi.
- Ồ không, nó bất tử, nó sẽ không chết đâu, nó sẽ tự hồi sinh ở đâu đó và rồi tìm đường trở về với khúc xương này thôi.
- Ngài đang nói đến cái này sao
- Đúng vậy, đó là mắt xương.
- Xưa kia nó là 1 phần của vị thần Noctun, nhưng khi ngài chiến đấu với con quái vật rắn và hy sinh trong một chu kì ác mộng và rơi ra chiếc mắt xương đó. Rơi ở đâu đó rất rộng, ít ai được biết.
- Chính ta cũng là lần đầu nhìn thấy nó, tương truyền ai sở hữu nó sẽ có 1 hậu duệ luôn luôn đi theo người cầm cái khúc xương ấy, và người được nó đi theo sẽ trẻ mãi không già.
- Tôi hiểu rồi, nhưng cái vật mà ngài nói nó đã bị chết trong hang khi tôi lấy thuốc nổ ở hang dơi mất rồi.
- Ồ không, nó bất tử, nó sẽ không chết đâu, nó sẽ tự hồi sinh ở đâu đó và rồi tìm đường trở về với khúc xương này thôi.
Nói rồi tôi mới để ý cái mắt xương này, con mắt gắn trên nó cứ mở liên tục.
- Như vậy có nghĩa là Chester chưa chết đúng không ?
- Chính xác là nó đã hồi sinh chàng trai à.
- Chính xác là nó đã hồi sinh chàng trai à.
Tôi mừng rỡ quá ôm khúc xương này chạy 1 mạch ra khỏi làng 1 đoạn, đến 1 mô đất cao (Jasmin không hiểu chuyện gì, chạy theo phía sau tôi).
- Chester, mày ở đâu, mày đang ở đâu, tao nhớ mày, sao mày không tìm về với tao.
Không gian vẫn tĩnh lặng, không còn tiếng nhảy tằng tằng như mọi khi tôi vẫn hay nghe nữa. Jas đứng phía sau, đặt tay lên vai tôi.
- Đừng buồn anh à, Pig King đã nói rồi, Ches không chết đâu, rồi nó sẽ tìm về với anh thôi.
Tôi lặng người, khẽ lau 1 chút nước mắt nơi khóe mắt, rồi nhìn về phía xa xôi. tiếng đuốc cháy lép bép Jas đang cầm hòa theo tiếng làn gió thổi vi vu.
- Jas: Wilson, anh có nghe thấy gì không
Tôi ngạc nhiên, chăm chú lắng nghe. Có những tiếng tằng tằng nhỏ, tiếng ấy càng ngày càng to hơn 1 chút. Mừng quá, tôi biết là nó chưa chết mà.
- Ches, mày đang ở đâu đấy, tao đây này, mày có thấy tao không.
Tôi cầm ngọn đuốc từ tay Jas, giơ lên đầu cho đỡ chói và liên tục xoay người quanh xem nó ở đâu. Tiếng tằng tằng càng ngày càng rõ hơn.
- Jas: kìa anh, chính là nó Ches kìa
- Đúng là nó rồi, em cầm hộ anh cây đuốc.
- Đúng là nó rồi, em cầm hộ anh cây đuốc.
Nói rồi đoạn tôi chạy đến hôm lấy con Chester đang nhảy đến phía tôi lên ngực, nó thì liên tục dùng cái lưỡi thè ra liếm mặt tôi.
- Đúng là mày rồi, ha ha. có vẻ như mày đã chạy 1 quãng đường xa để tới đây.
Nó vẫn chẳng nói được gì, cái lưỡi vẫn thè ra. Tôi đặt xuống, chạm vào đầu nó, cái nắp mở ra, trống không, đúng là mày làm rơi hết đồ rồi, nhưng không sao, mày quay về được là tốt rồi. Tôi, Jas cùng Chester quay về làng lợn, và tôi giới thiệu với quốc vương về Ches. Đêm hôm đó chúng tôi đã chuẩn bị sẵn đồ đạc để chờ sáng mai lên đường sớm...
Hết chapter 9
Chapter 9.5 : Khởi đầu một mùa đông
Sáng hôm sau, chúng tôi đã lên đường đi về nơi mà ở đó có Max và em gái tôi, trước sự tiễn biệt của dân làng và Pig King. Trước khi đi Pig King còn căn dặn.
- Chàng trai, hãy mang theo số hoa quả và ít kén nhện này, ở phương trời phía nam, khí hậu có thể sẽ khắc nhiệt, anh sẽ cần đến chúng.
- Đa tạ quốc vương.
Chúng tôi lên đường. đi về phía tay phải so với hướng mặt trời mọc.
Chúng tôi đi, đi mãi, đi thật xa, đi qua nhiều cánh rừng thông đẹp, đi qua nhiều thảo nguyên cỏ xanh mướt, bướm bay rợp trời, chim hót líu lo, rồi những nơi chỉ toàn đụn cát. Sau nửa tháng ròng rã băng qua không biết bao nhiêu vùng đất. Cho đến một buổi sáng khi chúng tôi tỉnh dậy vì những con gió se lạnh thổi ngang qua người, cây cỏ xung quanh bớt xanh hơn bình thường, những con gió se lạnh thổi liên tục, và bầu trời thì xám xịt cho dù là mới buổi sáng. Vậy là đúng như Pig King đã nói, chúng tôi sắp phải đối mặt với 1 thực tại, đó là mùa đông sắp đến.
- Em à, chúng ta còn bao nhiêu lương thực nữa
- Giờ chúng ta chỉ còn 1 số ít hoa quả, vài miếng thịt bò khô nữa thôi
- Ừm, để anh suy nghĩ 1 lát
Mùa đông ít nhất thường kéo dài hơn 3 tháng, mà chúng tôi không thể ở lại từng đó ngày chờ qua mùa đông được. Tôi chợt nghĩ đến đứa em gái của mình 1 và 1 người đàn ông mà Pig King đã kể, họ sẽ sống thế nào.
- Em à, chúng ta cần đan nhanh 2 chiếc áo bằng số kén kia, và chúng ta cần tìm thêm 1 số nguyên liệu khác nữa, nếu không vài ngày tới chúng ta sẽ chết rét mất.
- Vâng anh
....
- Chàng trai, hãy mang theo số hoa quả và ít kén nhện này, ở phương trời phía nam, khí hậu có thể sẽ khắc nhiệt, anh sẽ cần đến chúng.
- Đa tạ quốc vương.
Chúng tôi lên đường. đi về phía tay phải so với hướng mặt trời mọc.
Chúng tôi đi, đi mãi, đi thật xa, đi qua nhiều cánh rừng thông đẹp, đi qua nhiều thảo nguyên cỏ xanh mướt, bướm bay rợp trời, chim hót líu lo, rồi những nơi chỉ toàn đụn cát. Sau nửa tháng ròng rã băng qua không biết bao nhiêu vùng đất. Cho đến một buổi sáng khi chúng tôi tỉnh dậy vì những con gió se lạnh thổi ngang qua người, cây cỏ xung quanh bớt xanh hơn bình thường, những con gió se lạnh thổi liên tục, và bầu trời thì xám xịt cho dù là mới buổi sáng. Vậy là đúng như Pig King đã nói, chúng tôi sắp phải đối mặt với 1 thực tại, đó là mùa đông sắp đến.
- Em à, chúng ta còn bao nhiêu lương thực nữa
- Giờ chúng ta chỉ còn 1 số ít hoa quả, vài miếng thịt bò khô nữa thôi
- Ừm, để anh suy nghĩ 1 lát
Mùa đông ít nhất thường kéo dài hơn 3 tháng, mà chúng tôi không thể ở lại từng đó ngày chờ qua mùa đông được. Tôi chợt nghĩ đến đứa em gái của mình 1 và 1 người đàn ông mà Pig King đã kể, họ sẽ sống thế nào.
- Em à, chúng ta cần đan nhanh 2 chiếc áo bằng số kén kia, và chúng ta cần tìm thêm 1 số nguyên liệu khác nữa, nếu không vài ngày tới chúng ta sẽ chết rét mất.
- Vâng anh
....
Phần 10 sẽ nối tiếp của phần 9.5. Hết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét