Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

Part 29: Cái chết của Woodie

    Tôi ngước mắt lên nhìn con hải ly với ánh mắt sợ hãi của 1 đứa trẻ. Con hải ly nhìn tôi.
- Cháu có thể bước ra được đây được rồi, chúng ta an toàn rồi
Tôi vẫn nhìn hải ly với ánh mắt sợ hãi chưa tin lắm, nếu tôi bước ra ngoài, hải ly sẽ ăn thịt tôi mất.
- Cháu ra đi, đừng sợ, chú không làm gì cháu đâu.
Bấy giờ tôi mới để ý, lông trên người hải ly đang ngắn dần đi, móng tay ngắn lại, có vẻ hải ly đang dần biến về hình dạng chú Woodie mọi khi. Chú ấy không nói gì nữa, đi về phía đống lửa đang cháy, tôi lặng lẽ đi theo sau.
Woodie quẳng cái rìu cạnh bếp lửa rồi ngồi phịch xuống cạnh bếp lửa, thở dài. Tôi cũng ngồi xuống phía bên kia bếp lửa, ánh mắt tò mò nhìn Woodie rồi hỏi.
- Vừa rồi con hải ly đó là chú hả
- Chính là ta
- Vậy chú là người hay hải ly
- Ta là cả 2
- Chú rất giống Hulk cháu hay xem trên tivi nhé
- Vậy hả, Hulk là ai ?
- Hulk là 1 người khổng lồ xanh, khi chú ấy tức giận, chú ấy sẽ biến thành người khổng lồ với sức mạnh vô địch.
- Vậy sao.
- Mà cháu cởi áo, giày với mũ ra đưa đây cho chú
- Vâng, nhưng làm gì vậy chú
- Chú sẽ làm cho cái áo của cháu ấm hơn.
Nói rồi Woodie đứng lên đi ra chỗ hòm đồ, lấy ra 1 cái hũ nhỏ như nắm tay được đậy nắp cẩn thận, rồi đi ra xách cái gùi lông bò lại bên cạnh bếp lửa. Chú ấy mở cái nắp nọ ra, lấy ngón tay quệt 1 ít cái gì đó màu hồng hồng nhớt nhớt bôi lên khắp cái áo tôi, rồi dùng từng nhúm lông bò gắn vào đó nom rất hay. Với bản tính của 1 đứa trẻ tò mò tôi lại hỏi.
- Đó là cái gì vậy hả chú
- Đây là nhớt sên rùa
- 1 con sên sao chú
- Đúng rồi, con sên to như cả cháu vậy, nước rớt của nó rất dính, dính như keo vậy
- Và chú dùng nó để gắn lông bò vào những thứ này.
- Đoán đúng rồi đấy cháu bé.
Cả tối hôm đó tôi vs chú ngồi trò chuyện, gần đêm thì cũng xong cả 3 thứ kia. Ngày mài trở đi tôi sẽ có những cái áo và mũ ấm hơn, nom cũng đẹp mắt lắm.
Vậy là những ngày sau đó, tôi cùng chú đi vào rừng đốn củi, hôm thì nhặt những cục phân bò đóng cứng trên nền tuyết dầy, hôm thì cùng chú đi hái những quả cherry rừng ngọt lịm. Khi đi cùng Woodie tôi thấy rất vi và an toàn, chú ấy giống như là bố của tôi vậy.
Thấm thoắt 1 tháng ròng rã cũng trôi qua. Tôi đã mọc 1 bộ râu màu xám, mượt như lụa vậy, kì quặc như 1 ông già vậy. Rồi sáng 1 hôm, buổi sáng định mệnh hôm đó, chú Woodie và tôi cùng đi săn 1 con lợn.
Sáng hôm đó thoạt đầu chú ấy đưa cho con lợn 1 cục thịt rất to, con lợn ăn hết rồi đi theo chú ấy, điều lạ là nó không còn biết tôi là một con nhện nữa, chắc vì bộ râu của tôi đã dài, tôi lại đội mũ và mặc áo nữa.
Sáng hôm đó chú dẫn tôi và con lợn đến 1 tổ ong. Tôi đoán hôm nay chúng tôi sẽ đi lấy mật ong. Khi Woodie tiến lại gần tổ ong và khẽ chạm vào chúng, những con ong bay ra, chú ấy bắt đầu chạy, nhưng không hiểu sao con lợn đó lại chạy vào đám ong đang đuổi theo, dùng tay khua khua định tấn công những con ong.
Những con ong ngay lập tức chuyển hướng ra tấn công con lợn, con lợn chỉ biết ôm đầu chạy vòng quanh đó. Còn tôi và chú nhanh chóng tiếp cận tổ ong, chỉ trong 1 lát, tổ ong vững chắc đã bị xô đổ. Chú ấy nhanh chóng tống cả cái tổ ong to bằng đầu tôi vào 1 cái bao, rồi ra hiệu cho tôi rời đi. Con lợn chạy lăng quăng khắp xung quanh đó.
Tôi và chú kệ nó, chú ấy bảo khi không thấy chúng ta nữa, lợn sẽ trở về nhà nó thôi. Tôi và chú ấy rời về nhà, lúc đó cũng khoảng 9 10h sáng gì đó, trời lặng gió. Tôi và chú đi qua 1 vùng đất có tuyết, ở đó có 1 cái nhà vòm bằng băng to như cái lều của chú, nhưng có 1 cái cửa rất đẹp. Không có ai ở xung quanh đó cả.
Chú ấy dẫn tôi tò mò tiến lại căn nhà đó, tôi dừng lại phía trước, chú ấy tiến đến gần cửa, gõ cửa.
- Hello
- Hello
Không có ai trả lời cả. Từ đâu đó xung quanh, cất lên những tiếng kêu, tiếng thì thầm quen thuộc ngày trước, chú Woodie giật lùi chạy về phía tôi cầm cây rìu trên tay, mắt nhìn xung quanh. Cửa bỗng nhiên mở ra, 1 con vật to như chú Woodie, giống 1 con hải cẩu, nó đứng bằng 2 chân, đầu đội 1 cái mũ sặc sỡ, tay cầm 1 cái ống trong giống như cái sáo.
Nó kêu lên, từ đâu đó xung quanh, 3 con chó sói chạy đến vây xung quanh. Chợt nhận ra điều gì đó, có thể chú ấy không thể bảo vệ cho tôi.
- Webbeer, cháu chạy thật nhanh về nhà, núp vào hòm, chú sẽ về sau
- Nhanh lên.
- Vâng
Tôi cất lời, quay mặt chạy định chạy, thì ngay trước mặt tôi là 1 con chó sói tuyết, lông trắng tinh, mắt nó nhìn tôi rồi thì nhảy phóc đến chỗ tôi, tôi hét lên. Ngay lập tức chú Woodie xô nó ngã, miệng vẫn hét lên.
- Chạy mau
Tôi cắm đầu chạy. vừa chạy vừa ngoái cổ lại phía sau. Chú ấy đang đánh nhau với 3 con sói bằng chiếc rìu, những con sói liên tục thay nhau tấn công chú ấy. Tôi đứng từ phía xa, núp sau hàng cây qua sát.
Đâu đó 1 con lợn khi nãy chạy đến giúp chú ấy tấn công những con sói, nhưng đã bị con hải cẩu kia giơ cây sáo lên thổi cho 1 cái tiêu trúng người, con lợn quay chong chóng rồi ngã vật xuống đất. Có vẻ như đó giống 1 cái tiêu gây mê vậy.
Rồi nó lại chơi xấu, thổi 1 cái tiêu khác vào trúng chú Woodie đang đánh nhau vs 3 con sói tuyết. Chú ấy trúng tiêu, tay cầm rìu, người lảo đảo rồi khuỵu xuống, 2 chân quỳ xuống, 1 tay chống cái rìu phía trước mặt.
Mấy con sói được thể lao đến, 1 con vồ lấy cắn trúng cổ chú ấy, chú ấy nằm vật ra trước mặt đất đầy tuyết, máu chảy lênh láng. Những con sói thôi không tấn công nữa, còn con hải mã đã kéo xác chú ấy vào trong nhà, đóng cửa lại, 3 con sói thì canh phía bên ngoài.
Tôi nhìn thấy cảnh tượng ấy, nước mắt tôi trào ra, tôi muốn khóc mà không lên tiếng, tôi chỉ muốn lao đến cứu chú ấy, tôi chỉ muốn dùng rìu băm những con sói và con hải mã đó ra làm chả để ăn với bánh cuốn :3nhầm, đoạn này nhầm.
Nhưng tôi có thể làm gì được chúng đây, tôi nhìn chú ấy trong vô vọng. Tôi lấy tay gạt nước mắt trở về nhà. Tôi chạy như băng về nhà, chạy không biết mệt. Tôi quyết định lấy hết toàn bộ số thịt còn lại trong hòm để đi thuê đám lợn trong làng lợn.
Đếm hết số thịt cũng còn khoảng 6 cục khá to, tôi cho hết thì vào 1 cái bao, buộc đầu lại kéo lê đến làng lợn, không quên mang theo cái bommerang và 1 cái áo giáp gỗ được đặt sẵn cạnh đống lửa mặc và người.
Khi đến làng lợn với cái bao tải, 1 vài con lợn đã nhìn thấy tôi và ngạc nhiên
***trích đoạn (đoạn này là phần bổ sung của truyện, có thể đọc hoặc không):
- ôi thằng kia là thằng nào mà nó mang lắm thịt thế, đẹp troai vãi, anh gì ơi, cho em thịt đi, anh thuê em làm gì em cũng làm :v
Tôi lựa những con lợn thật to khỏe, đưa cho chúng 1 cục thịt. Chỉ trong thoáng chốc, tôi đã thuê được 6 thằng đệ :v giờ mà đeo cho mỗi con 1 cái kính râm thì xã hội đen phải gọi bằng cụ luôn nhé. Kể ra nếu có nhiều thịt hơn chắc toi thuê cả cái làng lợn này làm đệ mất, cỡ cũng hơn trăm con. Đông như thế có cho 10 con hải mã thổi tiêu cả ngày cũng mỏi mồm mà chết. Chưa hết lúc đó có thể tôi bá đạo trên từng hạt gạo nhất cái vùng này chăng :v ****
6 con lợn chạy nhong nhong theo tôi. Tôi cứ thế chạy 1 mạch thẳng đến nơi ở của con hải mã khốn nạn kia, quyết giết nó cho bằng được để cứu chú Woodie.
Khi đã đến nơi đó, tôi dừng lại, 1 tay cầm chặt cái bommerang, ánh mắt nhìn về những con sói đầy thù hận. Lần này tôi thề sẽ giết hết sói và con hải mã chết tiệt kia, băm chúng ra làm chả lá lốt để, bộ lòng nướng lên mời mấy con lợn ăn 1 bữa với lá rau mơ dại :v
- Anh em theo tôi, xông lên
Cả tôi và 6 con lợn lao về hướng mấy con chó sói kia. 3 con chó sói cũng có nghe được âm thanh gì đó quay lại, cù lông ra, nhe răng.....
Hết chap 29

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét