Tôi và Jas trò chuyện đến nửa đêm rồi cũng ngủ cho đến khi trời sáng, chúng tôi thức sậy sớm hơn những con lợn. Khi mặt trời đã lên, đàn lợn nheo nhắt đứng dậy tập chung bên cạnh chúng tôi. Chúng tôi sẽ lên đường, tôi sẽ dẫn những con lợn về nhà của chúng, chứ không thể nào nuôi được 15 cái mồm cả. Chúng tôi tiếp tục đi lên đường, đằng sau đám lợn chạy theo, chẳng mấy chốc chúng tôi đã đến được làng lợn. Bây giờ làm sao tôi có thể làm cho đám lợn này thôi không đi theo nữa. May quá, những con lợn có biểu hiện đói, chúng xoa bụng liên tục và bĩu môi. Tôi không làm gì cả, chờ thêm 1 lát xem sao.
1 lát sau, dần dần những con lợn đã tách dần trong nhóm ra, đi ra những chỗ khác nhặt những bông hoa ăn. Cho đến khi còn 2 con nữa, lần này tôi đã bàn với Jas, tôi sẽ mang theo 2 con lợn cho đến khi nào tôi không thể nuôi được nó nữa thì thôi. Vì biết đâu dọc đường sẽ còn nhiều thứ cần dùng đến chúng.
Tôi cùng Jas lên đường, rời khỏi làng lợn đó. Khi chúng tôi đi, trời cũng bắt đầu mưa nhỏ, thời tiết rất xấu. Chúng tôi đi gần tới chiều thì đặt chân đến 1 nơi trông giống như sa mạc vậy. Trời cũng đã tạnh mưa từ bao giờ, có vẻ như trên sa mạc này không có nhiều cây cối cũng như động vật, chỉ có loài chim kền kền là nhiệt. Trời cũng bắt đầu về chiều, chúng tôi quyết định dừng chân ở ngay rìa của sa mạc đó và nghỉ ngơi tại đó. Gọi nó là sa mạc bởi vì nó có rất nhiều cát, nhưng không đến nỗi nhiệt độ cao như sa mạc trên trái đất. Jas ở lại đó cùng Lucas, còn tôi quanh quẩn gần đó gom ít cành cây và củi về để tối đốt lửa trại, theo như tôi phỏng đoán đến đêm nhiệt độ sẽ hạ nhanh chóng.
Khi tôi đi vòng quanh đó, nhặt xác những bụi cỏ khô, khi tôi dỡ bụi cỏ ra thì thấy 1 thứ rất kinh hãi.
1 cái miệng hố to như cái thúng, xung quanh có răng, nó ngậm chặt lại, nhưng cứ khi tôi tiến lại gần thì nó lại há miệng ra. Tôi bỏ búi cỏ đang cầm trên tay, cúi nhìn vào cái miệng hố. Tôi thấy 1 bầu trời khác, lạ quá. Tôi không hiểu được cái lỗ đó là ntn. Tôi gom thêm chút cỏ rồi quay về chỗ Jas. Tối hôm đó tôi kể lại chuyện lạ lùng đó cho Jas nghe, tôi rất tò mò về cái hố đó. Tới sáng hôm sau tôi đã nghĩ ra 1 cách thử cái hố đó, tôi cùng Jas dẫn 2 lợn ra gần miệng hố, sau khi lợn đã đứng sát miệng hố, tôi đã lấy tay đẩy mạnh, khiến cho 1 con lợn rơi xuống cái hố to đó, biến mất hoàn toàn. Tôi lùi lại đợi 1 lát, 1 lát sau, từ cái hố đó nhảy lên 1 con lợn, đúng là coc lợn lúc nãy rồi. Tôi và Jas nhìn con lợn đó, à, ra là cái lỗ đó nhảy xuống sẽ đến 1 nơi nào đó, và con lợn lại nhảy trở lại cái hố để quay trở về bên tôi.
- Jas, em chờ anh ở đây nhé, anh muốn thử xuống cái hố này
- Anh chắc không, sẽ không sao chứ
- Anh chắc, em nhìn con lợn này, nó vẫn về được, nhất định phải có điều gì đó.
- Anh chắc, em nhìn con lợn này, nó vẫn về được, nhất định phải có điều gì đó.
Nói rồi tôi cầm chiếc rìu tiến lại gần miệng hố, 1..2..3 a lê hấp.
Tôi nhảy xuống cái hố đó, mọi thứ tôi om, mắt tôi hoa lên như người thiếu máu lên não, rồi vài giây sau tôi nghe tiếng vụt 1 cái, người tôi nhảy lên ngồi trên mặt đất, đầu hơi đau tý. Tôi chống tay vào đầu, nhìn xung quanh, không có ai cả, tôi đứng lên nhìn vào cái miệng hố. ờ kìa, Jas, Jas đang thò mặt dưới cái hố đó, còn vẫy tay với tôi, nhưng có vẻ chúng tôi chỉ nhìn được chứ không nói chuyện qua được. Tôi vẫy tay ra hiệu Jas nhảy xuống qua đây, Jas ra vẻ hơi sợ hãi rồi cũng nhảy xuống, vài giây sau Jas nhảy lên từ miệng hố, cũng như chester và những con lợn, chúng đều nhảy theo tôi. Chỉ trừ Lucas to quá ở lại bên đó. Chúng tôi nhìn xung quanh.
- Thật là 1 cái hố kì lạ, có vẻ như nó có tác dụng dịch chuyển chúng ta đến 1 nơi khác vậy.
- Nhìn kìa anh, phía xa kia có phải làng lợn không, kia chẳng phải là mô đất khi anh tìm thấy Chester buổi tối đó sao.
- Đúng vậy rồi, vậy Pig King ở đó, chúng ta sẽ đến đó, xin đổi 1 ít hoa quả chứ.
- Nhưng đường xa quá, có lẽ chúng ta nên trở về, tiếp tục cuộc hành trình thì hơn, thời gian đang kéo dài ra.
- Vâng.
- Nhìn kìa anh, phía xa kia có phải làng lợn không, kia chẳng phải là mô đất khi anh tìm thấy Chester buổi tối đó sao.
- Đúng vậy rồi, vậy Pig King ở đó, chúng ta sẽ đến đó, xin đổi 1 ít hoa quả chứ.
- Nhưng đường xa quá, có lẽ chúng ta nên trở về, tiếp tục cuộc hành trình thì hơn, thời gian đang kéo dài ra.
- Vâng.
Chúng tôi quay trở lại khu vực bên kia, Lucas vẫn đứng đó, đồ đạc vẫn ở đó. Chúng tôi tiếp tục lên đường đi. Sáng, trưa rồi chiều, dài đằng đẵng, cuộc đời là những chuyến đi, mấy đứa bạn tôi hay nói như vậy trên Facebook, không biết giờ này chúng nó thế nào, cũng có thể họ đã báo cảnh sát về sự mất tích của tôi. Không 1 dấu vết, tôi và Jas vẫn cứ đi, đi lang thang qua những vùng đất lạ, gặp những sinh vật kì lạ. Đến khoảng giữa chiều, chúng tôi đặt chân đến 1 vùng đất, không có cỏ, cây cối, chỉ có những cục đá rất lớn, rất nhiều, có những cục có lẫn những hạt vàng óng ánh, có thể tôi đã đi đến 1 mỏ vàng nào đó, nếu mà ở trái đất, chắc chắn tôi đã giàu rồi.
Chúng tôi cưỡi Lucas rảo bước trên vùng đất đó, dưới chân chúng tôi cũng hoàn toàn bằng đá cả, có lẽ vì vậy mà không loài cây nào mọc ở đây. Rồi chúng tôi nhanh chóng dừng chân khi phía trước mặt là 1 đàn sinh vật rất lạ lùng. Chúng có cái đầu to, có một mắt và cái mỏ, không có bụng và 2 cái chân cao, chúng cứ đi loanh quanh bên cái tổ được bện bằng cỏ, tròn tròn, và bên trong chứa 1 quả trứng đốm xanh xinh xinh. Nhìn cũng khá kì lạ, nhưng trông có vẻ không đến nỗi nào hung dữ. Tôi bảo Jas cất cây sáo 6 lỗ lên thổi để xem chúng có ngủ hay không.
Tiếng sáo đã vang lên, nhưng bọn chúng vẫn đứng trơ trơ, quanh quẩn bên tổ. Tôi xuống khỏi Lucas, tiến lại gần tổ của chúng, chúng vẫn không tỏ ra quan tâm cho lắm. Cho đến khi tôi để ý 1 con chân cao đang quay mặt ra khỏi tổ nhìn cái gì đó, tôi định trộm 1 quả trứng, thì những con khác kêu lên o ó, ngay lập tức Tall bird quay lại, tấn công tôi, nó dùng cái đầu và mỏ, mổ tôi 1 cái vào trúng lưng của tôi. Rất là mạnh, tôi thấy nhói 1 cái, may cho tôi là nó không mổ trúng đầu tôi, và tôi trước cũng mặc cái áo giáp cỏ, những cảm giác vẫn đau thấy rõ.
tôi co chân chạy, tay vẫn ôm khư khư quả trứng, nó vẫn đuổi theo tôi, nó chạy rất nhanh, khi nó đã đuổi kịp tôi nó dừng lại và mổ tôi, nhưng tôi vẫn chạy liên tục, vì thế nó không tấn công tôi trúng cái nào nữa. Tôi chạy, chạy thật nhanh. Jas đằng sau đuổi theo.
tôi co chân chạy, tay vẫn ôm khư khư quả trứng, nó vẫn đuổi theo tôi, nó chạy rất nhanh, khi nó đã đuổi kịp tôi nó dừng lại và mổ tôi, nhưng tôi vẫn chạy liên tục, vì thế nó không tấn công tôi trúng cái nào nữa. Tôi chạy, chạy thật nhanh. Jas đằng sau đuổi theo.
- Jas, nhảy lên đây, bám lấy tay em
- được rồi
- được rồi
Tôi chạy nhanh hơn 1 tý, lấy đà nhảy lên bắt lấy tay Jas và nhanh chóng tôi leo lên được người Lucas. Con chim chân dài đuổi được chúng tôi thêm 1 đoạn thì đã dừng lại, quay đầu chạy về lại phía tổ, có lẽ nó đã rời quá xa tổ. Bấy giờ tôi mới dừng lại, ngồi nghỉ 1 lát rồi nhanh chóng dựng 1 đống lửa nhỏ nghỉ ngơi ở đó khi mắt trời đã bắt đầu khuất bóng.
Tối hôm đó....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét