Tôi vội đứng dậy, 2 tay dụi mắt rồi đi đến hang để gặp Campus.
- Bà cho gọi cháu có việc gì vậy ?
- Đúng rồi, hôm nay là ngày bên làng lợn thu hoạch Carot, chúng ta sẽ sang bên đó lấy.
- Cháu đi theo ta.
- Đúng rồi, hôm nay là ngày bên làng lợn thu hoạch Carot, chúng ta sẽ sang bên đó lấy.
- Cháu đi theo ta.
Campus và tôi cùng đi ra cửa hang. Campus cất tiếng kêu, tất cả lũ nhện xung quanh đó tập hợp hết lại ở cửa hang, rất đông. Ít cũng phải gần nghìn con, đen sì. Campus cất tiếng kêu gì đó tôi không hiểu, tất cả lũ nhện kêu rộ lên.
- Được rồi, bây giờ chúng ta đi thôi, cháu cứ đi phía sau ta.
- Vâng
- Vâng
Tôi đi theo Campus, phía sau là cả 1 quân đoàn nhện, rất đông bò lổm ngổm theo sau. Đi được 1 đoạn xa, thì Campus dừng lại.
- Cháu hãy chạy lên gò đất cao phía kia, nhìn về hướng đông.
- Cháu hãy chờ ở đó, khi nào những con lợn xếp Carot lại thành đống thì hãy chạy lại đây báo cho ta.
- Vâng
- Cháu hãy chờ ở đó, khi nào những con lợn xếp Carot lại thành đống thì hãy chạy lại đây báo cho ta.
- Vâng
Tôi vui vẻ nhận lời, chạy lên cái gò đất cao ấy, rồi nhìn về hướng đông.
Trời hôm nay nắng vàng ấm áp, phía xa xa là những con lợn đi bằng 2 chân, mặc váy, những con lợn mà mấy hôm trước tôi đã đụng phải chúng. Ngay lúc này có vẻ chúng rất hiền lành và chăm chỉ, chúng đang cặm cụi nhổ những củ Carot từ những luống đất lên, giũ sạch đất và ném lại thành từng đống.
Trời hôm nay nắng vàng ấm áp, phía xa xa là những con lợn đi bằng 2 chân, mặc váy, những con lợn mà mấy hôm trước tôi đã đụng phải chúng. Ngay lúc này có vẻ chúng rất hiền lành và chăm chỉ, chúng đang cặm cụi nhổ những củ Carot từ những luống đất lên, giũ sạch đất và ném lại thành từng đống.
Cũng khá đông, cỡ vài chục con lợn. Nhìn cảnh này tôi lại nhớ đến những người thu hoạch củ cải đường ở trang trại của bố tôi.
Tôi ngồi đó nhìn những con lợn chăm chỉ làm việc, 1 lát sau, có vẻ như những con lợn đã thu hoạch xong, xếp được 4 đống Carot to.
Tôi ngồi đó nhìn những con lợn chăm chỉ làm việc, 1 lát sau, có vẻ như những con lợn đã thu hoạch xong, xếp được 4 đống Carot to.
Tôi nhớ đến lời dặn của Campus, nên chạy nhanh về phía sau.
- Những con lợn đã thu hoạch xong cà rốt rồi thưa bà
- Tốt lắm.
- Tốt lắm.
Campus kêu lên 1 tiếng, cả đàn nhện phía sau rộ lên, mặt con nào con nấy có vẻ hăng hái lắm.
Campus chạy thẳng lên phía trước, tôi chạy theo sau cả đàn nhện, chạy thẳng về hướng cánh đồng carot của đám lợn mới thu hoạch. Những con lợn nhìn thấy con nhện chúa to đùng từ phía xa và đàn quân con đông như kiến thì hoảng hốt hét lên, chạy toán loạn.
Campus chạy thẳng lên phía trước, tôi chạy theo sau cả đàn nhện, chạy thẳng về hướng cánh đồng carot của đám lợn mới thu hoạch. Những con lợn nhìn thấy con nhện chúa to đùng từ phía xa và đàn quân con đông như kiến thì hoảng hốt hét lên, chạy toán loạn.
Khi Campus tới cánh đồng Carot thì cũng là lúc đám lợn đã dẫn thêm rất đông lợn nữa tới. Những con lợn từ phía sau chạy lên, mặt nhìn dữ tợn như những con lợn hôm trước tôi gặp. Vậy là 1 cuộc ẩu đả rất lớn đã diễn ra, những tiếng ụt ụt xen lẫn những tiếng kêu choe chóe. Những con nhện con, thi nhau chổng mông lại, phụt những sợi tơ trắng về phía những con lợn.
Còn Campus lao thẳng vào đám lợn, thân hình to lớn và những cái chân dài cứng cáp, xiên chết những con lợn nào dám lao lên tấn công nó. Chẳng khác nào muỗi đốt inox. Riêng tôi chạy lui về phía sau, vì tôi sợ đánh nhau, sỡ những cảnh tượng kinh hãi này.
Cuộc chiến nhanh chóng kết thúc, gần trăm con lợn không là gì với số lượng nhện đông như vậy, những cái xác con lợn nằm ngổn ngang trên mặt đất, máu me đỏ lòm, cũng có vài con nhện con bị chết ngã ngửa bụng. Đàn lợn chết đến 2/3, số còn lại bỏ chạy trong hoảng loạn, tôi có thể nhìn thấy nỗi sợ hãi trong ánh mắt của những con lợn. Điều đó ám ảnh tôi về mãi sau này.
Đám lợn bỏ chạy, để lại những củ carot còn tươi lá trên mặt đất, và tiếp theo là những con nhện con thay nhau ôm từng củ carot, khuân đi.
Campus có vẻ cười rất đắc ý. Tôi mới ngước lên hỏi bà ấy
- Tại sao bà lại giết những con lợn đó vậy bà, cháu thấy bọn chúng đâu có làm gì chúng ta đâu.
- Cháu chưa đủ lớn để hiểu đc đâu nhóc con.
- Nếu chúng chịu bỏ lại đống Carot và chạy thì đương nhiên sẽ không sao.
- Nhưng cháu thấy đấy, bọn chúng tấn công lại mà.
- Như vậy là chúng ta đã cướp những củ Carot này từ những con lợn.
- Đúng rồi, chuyện này đã xảy ra lâu rồi.
- Cháu chưa đủ lớn để hiểu đc đâu nhóc con.
- Nếu chúng chịu bỏ lại đống Carot và chạy thì đương nhiên sẽ không sao.
- Nhưng cháu thấy đấy, bọn chúng tấn công lại mà.
- Như vậy là chúng ta đã cướp những củ Carot này từ những con lợn.
- Đúng rồi, chuyện này đã xảy ra lâu rồi.
Tôi thôi không hỏi Campus nữa, tôi cúi mặt xuống, trong lòng có cảm giác buồn.
Ở trên lớp tôi cũng gặp những chuyện như thế này, những kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu để lấy thứ gì đó, kẻ yếu sẽ chống cự lại, nhưng thường không thành. Những con lợn này cũng vậy, vì bảo vệ những những củ Carot do chính mình trồng mà đã bị chết, những cái chết thảm khốc.
Tôi theo chân Campus và lũ nhện kia về làng nhện, số Carot cướp được đã chất đầy kho lương. Thậm chí Campus còn sai lũ nhện con đào thêm 1 hố nữa để cất vì nhiều quá. Kho lương có nhiều lương thực như vậy, chắc chắn cũng là do Campus cướp về rồi, như âậy cũng đồng nghĩa đã có rất nhiều cái chết xung quanh đống lương thực lớn đó.
Tối hôm đó tôi ngồi ủ rũ trên 1 cái kén, tôi ngồi trên đó ngắm ánh trăng. Tôi sợ hãi, và tôi quyết định sáng mai tôi sẽ thức giấc thật sớm và rời khỏi nơi này.
Tối hôm đó tôi không ngủ, tôi ngồi ngắm trăng và chờ đợi, tôi chờ đợi ánh trăng trôi dần quá đỉnh đầu. Tôi tụt xuống lấy 1 cái chóp kén nhện nhỏ, đi xuống kho lương lấy những quả táo rồi rời đi cùng với chiếc Bomerang gỗ. Tôi đi suốt tối hôm đó, cho đến khi trời sáng thì tôi lại trèo lên 1 cái cây to, nằm ngủ trên đó đến chiều để tránh ánh nắng mặt trời.
Chiều đến tôi tụt xuống khỏi cây, những con bò đã tụ tập lại gần nhau nằm xuống ngủ. Khi tôi mới tụt xuống thì dẫm phải 1 con vật gì đó dưới chân, tôi sợ quá nhảy sang 1 bên, con vật đội đất ngẩng đầu lên, nó có 1 cái mũi nhọn giống như con chuột chũi ở gần nhà tôi vậy.
Đúng rôi, đúng là chuột chũi nhưng con này to hơn 1 chút. Nó nhìn tôi 1 lát rồi lại rúc xuống đất, tôi chạy lại gần nó, nó ủn đất đi rất nhanh, tôi chạy đuổi theo nó, được 1 lát nó lại đội đất ngẩng đầu lên quan sát xem tôi ở đâu, nó thấy tôi lại chui xuống đất.
Đúng rôi, đúng là chuột chũi nhưng con này to hơn 1 chút. Nó nhìn tôi 1 lát rồi lại rúc xuống đất, tôi chạy lại gần nó, nó ủn đất đi rất nhanh, tôi chạy đuổi theo nó, được 1 lát nó lại đội đất ngẩng đầu lên quan sát xem tôi ở đâu, nó thấy tôi lại chui xuống đất.
Nhưng lúc đó tôi đã kịp nhắm và ném cái bommerang trúng đầu nó nghe cái "cộc", con chuột chũi kêu lên cái chóe rồi bất động. Khi tôi chạy lại gần.
- Ối anh ơi, xin anh đừng giết tôi, tôi có làm gì anh đâu, tôi xin anh hãy tha cho tôi.
- Nhưng ta đói lắm
- Nhưng ta đói lắm
Nói rồi tôi cầm cái bommerang giơ lên định gõ cho nó 1 cái nữa, thì nó hốt hoảng
- Ối anh ơi, anh đừng giết tôi tôi sẽ tặng cho anh 1 thứ
- Cái gì ?
- 1 cái kính của bố tôi để lại
- Nó có gì đặc biệt
- Nó có thể giúp anh nhìn rõ mọi vật vào buổi tối như ban ngày vậy, thậm chị nó còn có thể giúp anh nhìn xuyên những cái hang thỏ trên mặt đất vào buổi chiều nữa
- Ồ, được đấy.
- Thôi được rồi, nếu ngươi đưa cái kính đó cho ta, ta sẽ không giết ngươi.
- anh hãy đi theo tôi
- Cái gì ?
- 1 cái kính của bố tôi để lại
- Nó có gì đặc biệt
- Nó có thể giúp anh nhìn rõ mọi vật vào buổi tối như ban ngày vậy, thậm chị nó còn có thể giúp anh nhìn xuyên những cái hang thỏ trên mặt đất vào buổi chiều nữa
- Ồ, được đấy.
- Thôi được rồi, nếu ngươi đưa cái kính đó cho ta, ta sẽ không giết ngươi.
- anh hãy đi theo tôi
Con chuột chũi lại ủi đất đi ngoằn nghèo, nhưng tốc độ chậm hơn lúc trước. đi được 1 đoạn xa nó dừng lại, đào sâu thêm xuống rồi ngậm lên trên miệng 1 cái kính có hình thù khá kì lạ.
- Đây, kính chuột chũi, chính là cái tôi đã kể với anh
Tôi cầm lấy cái kính đó, cái kính đó trông giống 2 cái mắt con gì đó, nhưng lại có màu đục đục xám xám, được xâu vào 1 cái dây.
Tôi đeo thử lên mắt, nhìn xung quanh. Chà, mọi vật nhìn có vẻ sáng như ban ngày thật, tôi nhìn xung quanh, tôi nhìn thấy cả những con thỏ trong hang nữa, có những cái hang có thỏ, có hang không. Tôi ngửa mặt lên, rồi ngay lập tức quay mặt đi.
Ánh sáng mặt trời chói quá đi mất. Tôi tháo cái kính ra.
- Anh bạn, chúng ta sẽ làm bạn nhé, tôi sẽ giúp anh tìm những con thỏ và hướng anh tránh đường những con lợn hay bò lang thang, thay vào đó anh hãy tìm quả cho tôi.
- Ý kiến hay đấy anh bạn.
- Ý kiến hay đấy anh bạn.
Nói rồi tôi mở cái kén đưa cho con chuột chũi 1 quả táo, con chuột cầm lấy ăn ngon lành.
Chiều tối hôm đó tôi đã túm được khá nhiều thỏ và được một bữa no nê.
Nhưng tôi không ngờ con chuột chũi ấy rất ranh ma và xảo quyệt.
Chiều tối hôm đó tôi đã túm được khá nhiều thỏ và được một bữa no nê.
Nhưng tôi không ngờ con chuột chũi ấy rất ranh ma và xảo quyệt.
Tối hôm đó trước khi trèo lên cây ngủ.
- Anh nhện, anh hãy đưa cái kính cho tôi để tôi cất nó xuống đất.
- Tại sao lại phải cất xuống đất ?
- Anh để trên đó những con sóc sẽ lấy trộm mất nó khi ngủ đấy.
- Anh cứ đưa tôi giữ hộ, ngày mai anh cần tôi lại lấy lên cho.
- Tại sao lại phải cất xuống đất ?
- Anh để trên đó những con sóc sẽ lấy trộm mất nó khi ngủ đấy.
- Anh cứ đưa tôi giữ hộ, ngày mai anh cần tôi lại lấy lên cho.
Vậy là tôi tin lời con chuột ranh ma, đưa cái kính cho nó. Nó chôn xuống đất rồi nằm ngủ ở đó giả vờ, tôi cũng nhắm mắt ngủ trên cây. Nhưng tôi không ngờ rằng con chuột ranh ma đó đã cuỗm mất cái kính và bỏ đi mất trong đêm hôm đó
:3....

Hết chap 26
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét