Ngồi xuống đất kéo cái balo gần lại. Mọi thứ vẫn y như khi ban đầu. Tôi thận trọng mở tấm vải bọc quyển sách ra, một quyển sách khá dầy với bìa cứng đen tuyền. Giấy bên trong đã ngả màu ngà vàng nom cũ kĩ lắm rồi, nhưng những chữ viết và hình vẽ thì vẫn rõ.
Cuốn sách chia ra khá nhiều chương với mỗi chương là một hình ảnh chủ đạo, dường nhu nó là một cuốn sách hướng dẫn chế tạo. Và đặc biệt ở trang đầu tiên có một cái bản đồ, kèm theo trên góc là một chiếc la bàn nhỏ. Bản đồ này thực sự kì lạ, tôi thấy chỉ có những nét vẽ kéo dài giao cắt với nhau kèm theo, mỗi một vùng được tô một mảng màu riêng biệt, xen kẽ với nhau. Xám xịt, xanh lá, vàng nhạt, tím than, xanh lục...
- Khỉ thật, mình đang ở cái nơi quái quỷ nào thế này ( tôi hét lên )
Không một âm thanh nào vang vọng lại, chỉ có những tiếng chim hót và tiếng vo ve của những con ong vàng bay lởn vởn đằng sau.
Phải rồi, tôi đang ở một nơi mà chính tôi cũng không biết nó là đâu, không nhà cửa, không xe, không điện, không máy tính và cũng chẳng có ai ngoài tôi. Tôi cảm thấy cô độc ở cái thế giới này.
( không được, mình không thể chết ở nơi này được, mình nhất định phải về nhà, mình nhất định phải tìm em mình ). Tôi bỏ hết những thứ còn lại ra khỏi cái balo, chỉ còn 3 củ cà rốt và 1 cái lưỡi rìu. Lật trang đầu tiên của cuốn sách có hình cái rìu, một danh sách hướng dẫn chế tạo,rìu, cuốc chim, xẻng và búa. Khá chi tiết ( mình cần phải tìm cho nó 1 cái cán dể dễ cầm thôi ).
( không được, mình không thể chết ở nơi này được, mình nhất định phải về nhà, mình nhất định phải tìm em mình ). Tôi bỏ hết những thứ còn lại ra khỏi cái balo, chỉ còn 3 củ cà rốt và 1 cái lưỡi rìu. Lật trang đầu tiên của cuốn sách có hình cái rìu, một danh sách hướng dẫn chế tạo,rìu, cuốc chim, xẻng và búa. Khá chi tiết ( mình cần phải tìm cho nó 1 cái cán dể dễ cầm thôi ).
Tôi đứng dậy khoác balo lên và đi một đoạn, chính xác thì tôi đang ở trong một khu rừng, cũng không hẳn vì chỗ này giống như một thảo nguyên bằng phẳng nhưng lại có vài cây thân gỗ ở đây. Đi chừng 15m thì tôi thấy một khóm cây thân thẳng, mọc lại thành cụm (
:v ở Việt Nam gọi là cây tre đó ), màu xanh và thân chia làm nhiền khúc khác nhau, cây rất cao, đôi khi dưới chân còn có cả những cục nhọn nhọn như chiếc mũ đội sinh nhật vậy. Tôi nhắm tới một cái cành cây sà xuống ngang mặt, cành cây to chạc khoảng 2 ngón tay ( cái này vừa khít với cái lỗ tra cán rìu ). Tôi thận trọng dùng chiếc lưỡi rìu đập mạnh vào sát thân nhằm tách nó ra khỏi cái khóm cây đó. Dùng hết sức tôi đu lên. rrrắc..rắc... Cành cây đã gãy, ước lượng 1 khoảng nửa mét tôi bắt đầu lấy 1 viên đá gần đó, kê lưỡi rìu lên và đập mạnh vài cái. sau vài phút tôi đã thu được một cái cán rìu khá ưng ý.

Tiếp tục khoác balo lên và đi, đi xa hơn một đoạn tôi thấy cỏ dưới chân dần xanh hơn ở khi nãy, dưới chân tôi xuất hiện 1 vài củ cà rốt, những bụi cỏ lau và đằng kia là một vài bụi cây màu đỏ, tôi chạy đến gần. Những quả chery đỏ chót, tôi cúi xuống lượm những quả cherry, thu hoạch quả cherry này khá là lâu, sau một hồi loay hoay tôi cũng đã lượm hết được chúng. đưa thử một quả lên miệng, chúng thật ngọt, tôi ăn liền 1 vốc, số còn lại cũng khoảng 1kg tôi bỏ vào balo rồi chạy ra chỗ lúc nãy nhặt thêm 3 củ cà rốt nữa. Chiếc balo có vẻ nặng hơn một chút rồi.
Thời tiết ở đây cũng khá dễ chịu, nắng vàng nhưng không nóng cho lắm, tôi cứ đi cho đến khi thấm mệt thì ngồi xuống một gốc cây to để nghỉ, tiện thể tra cái lưỡi rìu vào cái cán khi nãy. đưa cái rìu lên ngắm nghía một chút, có một dòng chữ "made by Maxwell" .
- Chà, cái lão Max này cũng sản xuất rìu cơ đấy.
Tôi đặt cái rìu xuống, cho tay lên gối đầu ngủ một giấc ( sau này tôi mới thấy những phút giây như vậy thật lãng phí ), khi tôi tỉnh giấc thì mặt trời đã xế dần ( trời sắp tối rồi, mình cần phải có một chút ánh sáng trước khi trời tối thôi, Tôi không thích cái cảm ở một mình trong bóng tối, mà nhất là nó không phải trong nhà của tôi ). Lật vội quyển sách ra, trang thứ 2 tôi thấy hình một ngọn lửa, xem nào, tôi cần phải có 3 khúc gỗ, 1 bụi cỏ và 2 viên đá tròn. Tôi đứng dậy, rảo bước nhanh để tìm được nó trước khi trời tối. Phải đi khá xa khoảng 300m tôi mới phát hiện ra 1 đống đá có hình viên tròn tròn và khá nhẵn. Tôi nhặt 4 viên bỏ vào balo, mỗi viên cũng to cỡ quả trứng. Giờ đến những khúc gỗ, phía trước tôi là một cái cây vừa, tôi dùng chiếc rìu chặt từng nhát một, đến nỗi rát tay cái cây mới đổ, đẵn ra một khúc rồi chẻ nó ra làm 4 mảnh. ( trước đây tôi cứ hay kêu ca về cái công việc của mình mệt mỏi, nhưng giờ mới biết những ngươi lao động chân tay còn mệt hơn nhiều ). Tôi nhanh chóng di chuyển về gần cái bụi cây, nhổ lên 1 khóm. Theo như hướng dẫn tôi sẽ phải xếp 1 cái bếp nhỏ và dùng những viên đá tròn lấy lửa.
Tôi xếp những khúc gỗ theo hình tam giác chụm lại, đặt cỏ bên trong và lấy 1 ít bên ngoài làm mồi. Những tiếng cạch cạch phát ra từ 2 viên đá tròn đập vào nhau.
- Fuck, thế này thì lấy lửa bằng niềm tin à
Tôi cố gắng đập thật mạnh để lấy những tia sáng yếu ớt phát ra từ chúng.
- Vỡ mất rồi, Dam'.
Lấy thêm một viên nữa trong balo ra và cố gắng đập, nhưng tôi cẩn thận hơn. Sau gần 30p đập đá thì cuối cùng ngọn lửa cũng bùng lên rồi, trời cũng bắt đầu nhá nhem tối. bụng thì sôi lên, lấy viên đá kê mông ngồi xuống và lôi những quả cherry ra nhấm nháp, tôi xiên những quả cherry vào một cái cành cây nhỏ nướng trên cái đống lửa, thơm và ngon hơn hẳn. Vừa ăn tôi vừa lôi quyển sách ra đọc.....
Hết chapter 1
và thế là ta có don't starve real life 🤣🤣🤣
Trả lờiXóa